Tột cùng cay đắng: ĐKVĐ Đức xách vali về nước ở vị trí bét bảng
Hàn Quốc đã có một trận chơi quật cường trước nhà ĐKVĐ Đức và chiến thắng 2 – 0 là hoàn toàn xứng đáng cho đội bóng đến từ châu Á. Các báo giật tin “địa chấn”, “sóng thần” để nói về sự thất bại tràn trề của cỗ xe tăng Đức. Nhưng Đức trách ai bây giờ? Trách mình thôi! Trong “một ngày điên rồ”, các cầu thủ Đức đã làm tất cả để tìm kiếm bàn thắng nhưng lại bỏ lỡ mọi cơ hội. HLV Joachim Loew cau có phát điên ngoài đường biên. Hàng vạn CĐV Đức nín lặng trên khán đài. Và cộng với đó là áp lực “phải thắng” khi ở cặp đấu cùng giờ ở bảng F, Thuỵ Điển chơi như lên đồng, liên tục xé lưới Mexico.
Xin nhường sự phân tích sâu hơn về thất bại đau đớn này của đội tuyển Đức cho các chuyên gia bóng đá, còn từ góc nhìn của Truyền thông nội bộ, đây là một vài thực tế đáng quan tâm. Ngay trước thềm World Cup, mối quan hệ giữa các thành viên đội tuyển đã chẳng “cơm lành canh ngọt”. Nhiều cầu thủ va chạm trên mức cần thiết và xảy ra xô xát với nhau trong lúc đá tập để cạnh tranh nhau suất đá chính do có quá nhiều vị trí tốt. Bước vào World Cup, nội bộ Đức một lần nữa lục đục gay gắt, toàn bộ đội tuyển đòi HLV trảm “trò cưng” Ozil sau khi Đức để thua Mexico. Một nội bộ quá nhiều cá nhân xuất sắc nhưng không thể liên kết với nhau, sự cạnh tranh gay gắt giữa các thành viên khiến tập thể thiếu đi sự đoàn kết. Thậm chí dưới áp lực vô hình của danh hiệu ĐKVĐ thế giới, “đội bóng chiếu trên”, các thành viên không ngại chỉ trích, loại bỏ cá nhân ngay khi gặp thất bại đầu tiên. Một tập thể như thế có thể hi vọng tiến được bao xa?