* Bà đã sáng lập Flickr từ 10 năm trước. Bà nghĩ nhiếp ảnh đã thay đổi như thế nào kể từ thời điểm đó?
Năm 2004 là thời khắc của những sự thay đổi. Đó là năm đầu tiên có hơn 50% hộ gia đình Mỹ sử dụng dịch vụ mạng băng thông rộng, năm đầu tiên mà hơn một nửa lượng điện thoại di động bán ra được tích hợp camera. Và tôi nghĩ một trong những yếu tố quan trọng nhất là sự thay đổi tâm lý của cộng đồng sử dụng Internet. Mọi người đều có nhu cầu chia sẻ và việc chia sẻ trên Internet đã trở nên hết sức thú vị. Những sự thay đổi này là cơ hội tuyệt vời cho một trang web chia sẻ ảnh như Flickr.
Giờ đây, nhiếp ảnh và Internet đã phát triển tới mức mà việc chia sẻ ảnh diễn ra gần như liên tục tại mọi thời điểm. Những bức ảnh đã trở thành một phương thức truyền thông còn phổ biến hơn văn bản. Việc chụp ảnh đã vượt qua giới hạn văn hóa và trở thành một dạng ngôn ngữ quốc tế trên mạng Internet.
* Bà cho rằng nhiếp ảnh sẽ tiếp tục phát triển trên nền tảng nào trong 10 năm tới?
Bạn có thể thấy mọi thứ đang chuyển từ máy tính để bàn sang các thiết bị di động. Sự thay đổi này đã tạo ra một trào lưu mới: mọi người chia sẻ ảnh về mọi hoạt động của mình tại mọi thời điểm. Và vấn đề mới đặt ra là làm cách nào để mọi người dừng chia sẻ hoặc chia sẻ ít hơn? Làm cách nào để chúng ta chỉ chia sẻ với những người mà mình muốn? Làm thế nào để đảm bảo chúng ta không bị ngợp trong quá nhiều nội dung, khi có quá nhiều người online và cùng chia sẻ?
Các giải pháp đã được đưa ra để giải quyết vấn đề mới này. Chúng ta có thể thấy rất nhiều công cụ như Pear, Avocado, Path và một vài công cụ khác đã sử dụng giải pháp chỉ cho phép tương tác trong những nhóm riêng.
* Thiết bị di động sẽ đóng vai trò như thế nào trong quá trình phát triển này?
Khi bạn mang điện thoại di động trong người, đồng nghĩa với việc bạn luôn có bên mình một chiếc máy ảnh. Những sự bất tiện khi chụp ảnh trước đây đã không còn nữa. Sự tiện lợi của thiết bị di động giúp cho việc chụp ảnh trở nên dễ dàng hơn bao giờ hết và cho phép bạn chia sẻ mọi khoảnh khắc đáng nhớ tại mọi thời điểm.
Tôi nhận thấy sự phát triển của các hệ thống mạng riêng tư. Tôi nghĩ những hệ thống nhỏ này chính là điều mà mọi người muốn. Ý tôi không phải là chúng ta sẽ không sử dụng những ứng dụng chia sẻ lớn nữa, nhưng các công cụ chia sẻ riêng tư là thực sự cần thiết.
Bà Caterina Fake, đồng sáng lập Flickr
* Bà có thể cho chúng tôi biết về công việc tại Findery? Tại sao bà lại theo đuổi công việc này?
Với Findery bạn có thể tìm kiếm và để lại những câu chuyện tại mọi địa điểm trên toàn thế giới. Mỗi địa điểm có những câu chuyện riêng và chúng thực sự có nhiều ý nghĩa với con người. Tại Findery, bạn có thể kể câu chuyện của mình, các trải nghiệm cá nhân về những nơi đã đi qua, lịch sử các tòa nhà… Chúng tôi nắm bắt và ghi lại toàn bộ câu chuyện cũng như trải nghiệm về những địa điểm xung quanh bạn. Findery muốn bạn thực sự có mặt tại đó và trải nghiệm thế giới xung quanh. Findery giúp bạn có ý thức về những gì đang diễn ra quanh bạn, giúp bạn không chỉ vô tình đi qua mà thực sự trải nghiệm những địa điểm.
* Bà có thể cho biết việc chụp ảnh và chia sẻ sẽ thay đổi như thế nào với Findery? Tôi thấy cách mọi người hiện đang làm là đăng ảnh lên cùng với những ghi chú của mình.
Tôi nghĩ những bức ảnh sẽ trở thành hình thức truyền thông chính. Và Findery đang tạo ra những khác biệt cho việc chụp ảnh bằng cách đặt địa điểm và những câu chuyện cùng nhau. Về cơ bản chúng tôi sẽ phát triển nó thành một hình thức truyền thông mới, gọi là geotext (tạm dịch: ngôn ngữ địa điểm). Geotext dài hơn một tweet, nhưng ngắn hơn một blog. Nó có khoảng từ 100 đến 200 từ và bạn có thể dễ dàng đọc trên điện thoại. Chúng tôi đang thích nghi với hình thức mới này. Geotext là một phần thực sự quan trọng của những gì mà chúng tôi đang làm.
* Tôi mới biết một công cụ tên là Narrative có thể chụp ảnh bạn liên tục. Bà có đánh giá như thế nào về ứng dụng này? Nó có vẻ như là sự tiếp nối của trào lưu chụp ảnh mọi lúc mọi nơi mà bà đã nói.
Tôi nghĩ nó chỉ là một dạng tiếp nối tương tự. Tôi có một vài người bạn trên Flickr và Twitter mà tôi buộc phải bỏ theo dõi. Nói một cách nghiêm túc, tôi bỏ theo dõi họ vì những bức ảnh đại loại như “Xem này, tôi đang ngồi trên ghế”, hay “Giờ thì tôi đang ăn khoai chiên”. Và tôi nghĩ mình buộc phải bỏ theo dõi họ, mặc dù họ là những người bạn của tôi.
Những ví dụ trên cho thấy việc có quá nhiều nội dung không phù hợp sẽ khiến câu chuyện trở nên nhàm chán. Vì thế vấn đề đặt ra là bạn phải có được điểm nhấn của câu chuyện. Mọi câu chuyện đều có mở đầu và kết thúc, điều quan trọng là bạn kể chuyện như thế nào.
* Bà có nhận thấy Internet đang dần trở thành nơi tập hợp của những câu chuyện?
Tôi hi vọng sẽ như vậy. Có rất nhiều sự dịch chuyển theo hướng này nếu bạn nhìn vào những gì mà Medium và Findery đang làm. Tôi nghĩ nó thực sự sẽ rất tuyệt.
* Cám ơn bà về cuộc trò chuyện!
(Theo Qualcomm Spark)